|
---|
#2 Chuyện thằng bạn thân (phần 1) |
Mùa xuân, năm 2021.
Sơ qua một chút độ thân thiết giữa mình với thằng bạn, hồi còn nhỏ nhà 2 thằng ở kề nhau cách mỗi cái mương ao lắng chưa đến 5 bước chân. Hay cách gọi khác là thời còn ở truồng tắm sông. Sau này lớn một chút khi vào lớp 2 thì nhà 2 thằng cách nhau hơn 100 mét. Và đến cấp 2 thì lại càng xa hơn một ít những vẫn trong khu. Chứng kiến hắn lớn lên từ nhỏ, tính cách hắn khá nhút nhát, mà hồi đó mình cũng vậy. Thời trẻ trâu, khờ me, khờ dại, ngơ ngơ ngáo ngáo chắc anh em cũng có một thời đó mà. Phải không?
Tiếp, ngày mình xuất ngũ mình đang năm 2 tuổi quân thì thấy thằng bạn thân hắn đăng ảnh cùng con ghệ đi đảo có hai đứa. Chưa lúc nào mình thấy thằng bạn thằng có ghệ mà lòng vui đến thế. Mình thả tim không một giây do dự. Mừng lắm, mừng không sao tả được. Vì trước giờ hắn quen em nào là em đó bỏ xứ đi nước ngoài hết rồi số lượng cũng trên 2+. Giờ mấy em 1 lứa, 2 lứa hết rồi. Mà mấy em cũng là mấy nhỏ bạn thời cấp 3 của mình luôn mới chết tiệt chớ. Nghĩ cái thằng, hắn hay ghê. Mình biết tính hắn, những chuyện riêng tư hẹn cà phê nói chuyện hỏi thì hắn mới chia sẻ. Còn không buồn, bực, chán gì đếch có đăng bài lên mạng xã hội đâu. Lúc ấy, còn đang tại ngũ đâu có gặp được. Nhắn tin hỏi han mới biết em ghệ làm Nails. Bản thân mình từ ngày nhập ngũ là được lên làm việc cho Tiểu đoàn luôn. Tiếp xúc với Chính trị viên, Tiểu đoàn trưởng, các chỉ huy Tiểu đoàn. Nên là tư tưởng của mình sau khóa huấn luyện Tân binh mình cảm nhận nó khác hẳn, về gia đình, về tình yêu, về chính trị, về đời sống, và những chuyện vụn vặt khác. Cũng nhờ vậy mà tui cũng được vào Tổ tư vấn tâm lý, tâm tư tình cảm cho chiến sĩ anh em. Được nghe, và biết nhiều điều thì với nhận định, phân tích của mình khi biết tin em người yêu hắn làm Nails thì trong lòng mình bớt vui hẳn mấy anh em à. Bởi nó chênh lệch nhận thức giữa thằng bạn mình lắm, tuy hắn học có ngu nhưng cũng tốt nghiệp loại giỏi cao đẳng. Mà anh em biết không, thằng bạn đựa rựa nào của tui cũng cao to lắm anh em. Toàn 1m7+ trở lên thôi. Vậy đó, nên khi đọc các bài viết của
thầy rồi tui tự ngẫm những thằng bạn có vợ luôn rồi. Thì cái giá trị nó thua xa hồi còn học sinh quá. Có thằng tán toàn em chân dài, thi hoa khôi trường chớ vừa gì. Vậy đó lúc cưới con vợ tui một phát ngỡ ngàng. Nhưng tui sẽ kể với anh em sau.
Quay lại, chuyện thằng bạn thân. Anh em biết sao tui bớt vui khi biết tin em người yêu hắn làm Nails không. Cái cốt lỗi là chênh lệch về nhận thức — điều này tui được học trong quân ngũ khi các Chính trị viên nhận xét, đánh giá các vấn đề liên quan đến hành vi, tâm lý của các chiến sĩ, quân nhân. Còn về ngoài hình ẻm thì khá xứng em với thằng bạn. Gọn tay, gọn thế, gọn các kiểu ôm, nâng, bế, bồng. Nên vấn đề tui lăn tăn là cái sự chênh lệch đó thôi.
Và để tui kể tiếp cho anh em nghe sự chênh lệch nó xảy ra như thế nào. Trước đó, hắn ở trọ riêng với thằng bạn hắn. Em ghệ ở nhà thuê riêng để kinh doanh. Tuyệt dzời. Các cụ không có nói, nhưng mà mạng xã hội truyền tin:
Trần gian tuyệt sắc vì kặc mà lao đao, Quân tử nhất ngôn vì (.) mà mất lý trí.
— Nó đếch thể sai được anh em ạ. Cái sự mơn mởn của gái mới lớn, da thịt mềm mại như em bé, trắng trẻo hồng hào, qua lại với nhau, ăn nằm nhiều nên đầu dưới nó lấn át đầu trên anh em ạ. Qua cái thời cu-li giờ hắn được vào hãng Ô-tô có tiếng nên cũng ngon lành lắm. Vậy nên cái kiểu muốn chăm lo, ở với gái ý anh em. Vì lý do đường xá, nên em ghệ tìm nhà khác để thuê. Xa hắn hơn ban đầu, và cái sự đụng chạm da thịt nó như thuốc phiện gây nghiện đã dẫn nó vào vòng xoáy của cuộc đời đầy khổ ải. Hay nói cách khác trắng trợn hơn là mê (.) non nỏn ấy. Với cái sự muốn chăm lo vì bản thân độc lập được tài chính thì hắn cuốn gói rời thằng bạn đã gắn bó từ thời sinh viên theo tiếng gọi của con chim non. Một đứa con gái còn non mới vào nghề, mới vào đời, giờ tự ra thuê nhà to hơn với mong muốn mở rộng kinh doanh thì đủ thứ chuyện linh tinh, vụn vặt lắm. Cũng chính vì điều đó, mà khi hắn dọn vào ở cùng đã xảy ra
không ít việc vặt mà mặt lạnh mặt nóng với nhau. Nhưng tối về hặn quện em ghệ cái là đâu lại vào đấy.
Hắn chiều lòng ẻm. Bởi một phần kinh doanh của em, em tự chủ, em tự làm, nên cái tôi sẽ tự cao lên. Mà như
thầy đã nói rất nhiều lần rồi.
Ở chung với người yêu, là thằng đàn ông phải lo nhiều thứ hơn. Thật vậy luôn, từ tiền ăn uống, điện nước, máy móc trong nhà. Thằng bạn mình lo khá nhiều. Vậy nên, khi mà gia đình hai bên gặp nhau. Mẹ cha em ấy rất nhã nhặn, cưng thằng bạn mình lắm, nói hắn hiền lành, không chơi bơi gái gú này nọ. Thích lắm, hai bên gặp nhau định ngày cưới luôn ấy chứ.
Chuyện gì đến thì cũng đến, nhưng với thằng bạn tui nó lại đếch đến một lần. Mà đến rồi đi rồi dày vò từ từ. Nó như kiểu thuốc độc ngấm từ từ để con người cảm nhận đau đớn tột cùng vậy.
Thời điểm xong xuôi cho căn nhà, mọi thứ lắp đặt ổn thỏa cả hết. Khai trương hồng phát, tết tới hắn còn chở mai bonsai ở nhà trồng qua nhà mẹ cha em người yêu.
Mà đếch thèm ăn Tết ở nhà khi giao thừa. Nghe tới đoạn này là tui nóng trong lòng lắm anh em. Vì mỗi năm giao thừa mấy thằng bạn thân chúng tui luôn tụ họp gặp nhau đàm đạo cuối năm. Rồi về nhà trước 11h để chuẩn bị nghỉ ngơi, cúng kiến đoán giao thừa cùng gia đình. Nó như một nguyên tắc, phong tục của bọn tui vậy.
Sau đó, không lâu thì dịch lại ấp đến anh em. Kinh doanh bị hạn chế, đóng cửa. Nhưng công việc lúc này vẫn đi đi lại lại bình thường. Riêng cái Nails hai đứa phải tìm cách thanh lý đồ để em ấy về với nhà mẹ mà kinh doanh tại nhà. Mẹ cha em ấy là chủ nhà trọ nhiều phòng. Mọi thứ tây phương cực lạc, sự vô thường, học thuyết nhà phật, tâm linh bất biến, luân lý đạo thường được nó giác ngộ từ đây. Nhưng CÁI NGU lớn nhất của đời người là thằng bạn tui lại
ở cùng trong trọ của mẹ cha em người yêu. Đang độc lập khi trời ngất ngất, tự chui đầu vào gọ, vào nhà trọ mẹ cha em người yêu. Cái phải sống dựa dẫm vào chỗ trọ của mẹ cha em ấy. Cái khốn nạn lớn nhất trong đời hắn lại gặp phải sự thật trần trụi không thể ngờ được. Mẹ em ấy là một sư cô tu ONLINE tại nhà. Sáng dậy sớm 5h tụng kinh, gõ mỏ, chiều lại 18h lại vào thế niệm phật. Với những học thuyết, luân lý đạo thường khù khoằm mà mấy chục năm hắn chưa được khai sáng. Bỗng phút chốc giác ngộ đến phát ngố. Hắn biết thôi thấy con mẹ tao rồi. Vậy là mỗi ngày hắn cứ nằm trong trọ không có gì khác hơn, có gái ăn nằm cùng cũng an ủi chút phần nào. Dịch diễn biến phức tạp, tâm lý thay đổi không lường được. Sự ức chế được dung nạp hằng ngày và tích tụ đến vỡ òa. Nghe hắn tâm sự mà tui thấy hắn còn khổ hơn ở trong tù nữa. Tội nghiệp thằng bạn. Anh em đã thấy ai tu mà đi rao giảng đạo lý mỗi ngày ăn chay, niệm phật đi rồi sẽ giàu cho các người ở trong trọ chưa? Chưa kể đến việc ông ngoại em người yêu hút thuốc, ăn mặn cũng hay bị nói này nọ, chửi bới đến độ miệng mẹ em ấy không một động tác thừa nào. Cuộc sống mưu sinh, đi làm chết mẹ ra mới có đồng tiền, mồ hôi nước mắt mà kêu ăn chay, niệm phật sẽ giàu? Không làm đếch đâu có ăn mà giàu. Mà đố anh em phải lo toàn cuộc sống mưu sinh, có người yêu, nhiều mối quan hệ giao thiệp mà tu kiểu này cho được. Nghe đến đây anh em có hình dung được phần nào câu chuyện chưa. Chớ thằng bạn tôi hắn kể mà tui dzui miết. Buồn cười đếch nhịn được.
Nữa nè anh em, ông nội thằng bạn là một người ăn chay trường. Nhưng qua đời trước đó không lâu. Bà ấy, không biết vì lý do gì nói với thằng bạn tui là nằm mơ thấy ông nội hắn. Khuyên hắn nên tu đi, ăn chay đi, niệm phật đi. Giống ông nội ấy. Mà ngẫm nghĩ lại sâu xa hơn. Ông nội hắn cũng là một người có tiếng ở vùng quê, đất đai thì cò bay gãy cánh, không lo toan muộn phiền, con cháu lớn hết cả rồi. Tu và ăn chay trường rất nhàn. Nhưng tu học hành giáo lý, giáo đạo đàng hoàng chớ thời đó không có ONLINE như bây giờ. Bả xem Youtube nhiều lắm, thấy người ta làm cái gì là mua đồ về trang trí làm theo. Đến độ xây tượng luôn anh em. Mời trụ trì ở đâu ấy về tư vấn xây tượng, thầy ấy nói tượng này có ở chùa Tây Ninh rồi mình không được làm nữa. Vậy mà bả hóa phép nói thầy biết tui là ai không, tui được phật cử xuống đây, là cái chức đếch gì tui đách nhớ nữa. Rồi cãi thầy tại sao tui lại không xây được ấy. Haiiiz, hậu quá xem Youtube quá 180 phút/ngày nó khủng khiếp quá anh em à. Ấy vậy mà, bả cũng tự ý xây tượng luôn anh em. Dịch đang diễn biến phức tạp, nhiều chủ trọ sợ bị phong tỏa nên rất hạn chế đâu có cho thuê. Với cả càng ở lâu càng xuất hiện nhiều vấn đề. Một phần nếu anh em đã không có thiện cảm lắm thì kiểu gì cũng muốn ghét, không có ưa ấy. Em người yêu thì bất lực rồi, ông chồng mà ý kiến là bị mẹ em ấy chửi cho ra mặt. Thằng đàn ông bất lực đếch tả được. Phải gọi là Thầy Ông Nội luôn chớ không có vừa gì.
—Cũng không còn sớm nữa, tui ngắt tại đây anh em nhá. Cơm nước nghỉ ngơi, chiều thể dục lấy tình thân tối rảnh tôi lại vào kể cho anh em nghe tiếp. Giờ đọc kiểm tra lại chính tả thì làm biếng vô cùng. Anh em/thầy có đọc được thì thông cảm cho em ạ.
Cảm ơn mọi người đã quan tâm. (Còn nữa chưa hết đâu)